Sưu Kiềm Lâu, người nước Tề, tánh rất có hiếu, được làm quan lịnh ở huyện Sàn Lăng, đến nhận chức chưa được 10 hôm thì xảy đâu lòng ông kinh hoảng lạ thường, mình đổ mồ hôi như tắm, thì ông biết cha mẹ ở nhà chắc là có việc gì xảy ra chẳng lành. Ông xin từ quan để trở về nhà, mới hay cha bịnh nặng đã 2 ngày. Lương y nói rằng : Nếu muốn biết bịnh khó dễ thì nếm thử phẩn, như có vị đắng thì chữa khỏi, còn có vị ngọt thì rất khó trị. Sưu Kiềm Lâu nếm phân thử thì cảm thấy có vị ngọt, lòng rất lo sợ tánh mạng của cha già,

    Đêm đêm, ông đốt hương nhắm sao Bắc Đẩu khấn nguyện cho cha hết bịnh. Sau đó, ông  mơ thấy một người đến đưa ra một cái thẻ vàng có chữ :Sắc Trời cho bình an. Quả nhiên, mấy ngày hôm sau thì cha ông uống thuốc khỏi bệnh.

    Quan Thái Thú nghe ông Sưu Kiềm Lâu có lòng hiếu như vậy nên cho ông phục chức quan trở lại.

    Sưu Kiềm Lâu có danh Tề quốc, 
    Huyện Sàn Lăng nhận chức thân dân.
    Tới nha chưa được một tuần,
    Mồ hôi như dội, tâm thần thường đau.
    Treo ấn ruổi vó câu bươn bả,
    Về thăm cha bệnh đã hai ngày.
    Nếm dơ vâng cứ lời thầy,
    Ngọt ngào đầu lưỡi, chua cay trong lòng.
    Thấy sách dạy “bệnh trung nguy khổ “ 
    Ước làm sao bệnh đỡ mới cam.
    Đêm đêm hướng Bắc triều tam,
    Xin đem tánh mạng thay làm thân cha.
    Lòng cầu khẩn thấu tòa tinh tú,
    Chữ bình an vui thú đình vi.
    Cho hay máy động huyền vi,
    Thay mình truyện trước còn ghi Kim Đằng.

     










Leave a Reply.